Monday, February 22, 2016

XIN LỖI ANH! EM RẤT YÊU CHỒNG EM!

Một phút yếu lòng tôi suýt đánh mất đi cái quý giá nhất của đời tôi, suýt nữa thì bi kịch gia đình tôi đã xảy ra mà chính tôi là nguyên nhân gây nên tội.



Tôi là một người phụ nữ ngoài 30, tôi có một gia đình rất hạnh phúc khi có chồng làm kỹ sư và hai đứa con đủ nếp đủ tẻ. Cuộc sống của chúng tôi rất hạnh phúc, không bao giờ chúng tôi xảy ra mâu thuẫn hay cãi lộn cả! Cuộc sống của chúng tôi tuy không quá giàu có nhưng cũng khá đầy đủ về vật chất và tinh thần.

Chúng tôi đến với nhau nhau một thời gian khá dài yêu nhau say đắm, câu chuyện tình yêu của chúng tôi khiến bao nhiêu bạn cùng trang lứa phải ghen tỵ, anh luôn luôn lo lắng và chiều chuộng cho tôi, cứ khi nào tôi gọi dù mưa hay nắng, anh đều có mặt, không lỡ hẹn với tôi bao giờ cả.

Có những câu chuyện cuộc sống nó xảy ra mà giường nhưn chúng ta không đoán được trước, đến khi những bị kịch gia đình đã xảy ra thì chúng ta mới nhận ra thì đã quá muộn màng.

Thời gian gần đây do tính chất công việc chồng tôi hay phải đi công tác xa nhà, có những chuyến đi của anh dài hơn một tháng. Còn tôi, một nữ nhân viên văn phòng, công việc thì cứ đều đều, không có gì là vất vả cả. Theo đánh giá của nhiều người thì tôi cũng được liệt vào nhóm phụ nữ có chút nhan sắc, tôi cao 1m65, nên dáng người của tôi mảnh, đúng với chất của dân văn phòng của các công ty hiện nay.

Tháng này chồng tôi đã đi công tác được hơn 1 tháng rồi, kế hoặc công ty yêu cầu anh ở trong Nam 50 ngày để hoàn thành dự án trong đó, tôi ở nhà với hai đứa con, tôi quanh quẩn chăm sóc chúng sau khi đi làm về tôi dành chọn thời gian cho chúng. Nhưng sau khi chúng ngủ thì tôi lại có cảm giác rất cô đơn, buồn chán, tôi cảm giác như mình đang thiếu thốn một thứ gì đó. Tôi lên facebook tám với bạn bè cho đỡ buồn, tôi đã gặp anh, một trưởng phòng mà tôi vô cùng kính trọng. Anh là mẫu đàn ông mà bao nhiêu người đàn bà đều mong có được. Anh giỏi giang, năng động, điển trai, tâm lý, dí dỏm...

Do buồn buồn nên tôi tâm sự với anh rất nhiều, cứ màn đêm buông xuống là tôi lại ôm cái điện thoại, có khi thì nói chuyện với anh, có khi thì chat. Do vợ anh đang học tiến sĩ bên Nhật nên chỉ có mình anh ở nhà, thằng cu nhà anh thì gửi bên nhà bà ngoại gần trường nó học để tiện đưa đón. Như các bạn biết lửa gần rơm lâu ngày cùng bén, cứ khi nào chồng tôi không có nhà là tôi lại nói chuyện với anh, không biết từ khi nào tôi đã hình thành thối quen tâm sự với anh, có chuyện gì to nhỏ tôi đều nói hết với anh, kể cả chuyện của vợ chồng tôi. Tôi đã rất tin tưởng anh, đó cũng là lúc mà thiếu anh tôi cảm giác thấy thiếu thốn một thứ gì đó.

Do là gái văn phòng, có chút nhan sắc, cho nên khá nhiều người đàn ông có ý tán tỉnh tôi, nhưng tôi thừa hiểu, họ chỉ muốn lên giường với tôi để thỏa mạn dục vọng của họ mà thôi, chứ có gia đình rồi thì yêu đương cái gì nữa. Do là người phụ nữa hòa đồng, vui vẻ, nên tôi cũng hay ùa theo những câu đùa, tán phét của anh em trong phòng. Điều đó làm cho tôi đỡ cảm thấy mệt mỏi trong công việc, vả lại được nhiêu người đàn ông để ý, mình mặc gì, trang điểm thế nào họ cũng để ý, tôi cũng thấy vui vui vì đó là bản tính tự mãn của tôi.

Nhưng tôi vẫn giữ khoảng cách nhất định với anh, tôi chỉ nói chuyện qua mạng với anh thôi, chứ tôi chưa bao giờ đi ăn, uống riêng gì với anh cả, vì tôi nghĩ tôi đã có gia đình, chồng tôi rất yêu thương tôi.

Một hôm, công ty tổ chức một buổi tiệc tri ân khách hàng, chúng tôi đều có mặt buổi tiệc kết thúc vào 21h 30, do biết hôm nay tôi phải về muộn nên tôi đã chủ động nhờ bà ngoại đón hai con tôi về nhà bà ngủ một hôm.

Do tôi ít uống rượu nên hôm nay tôi có hơi chuếnh choáng bởi hơi men, bước ra cửa tôi được anh đề nghị đưa tôi về, tôi chỉ ậm ừ rồi khuỵu xuống không biết gì nữa, anh rìu tôi lên ô tô của anh và chiếc xe từ từ lăn bánh.

Anh không đưa tôi về nhà mà đưa tôi đến một bờ hồ lộng gió, thoáng mát, tôi bắt đầu lơ mơ tỉnh rượu thì anh đặt lên môi tôi một nụ hôn, tay anh đợ gáy tôi lên, lúc đó tôi cũng chả nghĩ gì cả cũng ùa theo hành động của anh và tôi cũng hôn anh, một nụ hôn ngọt ngào, nó như là dòng nước mát ùa về sau hơn một tháng khô hạn của tôi. Anh luồn tay vào trong áo tôi, do trong đầu còn chút hơi men nên tôi cũng không định hình gì được nhiều. Bỗng chiếc Iphone của tôi rung lên, màn hình sáng, tôi mở mắt, gạt màn hình thì thấy một dòng tin nhắn: “Vợ à! Chắc giờ này các con đã ngủ rồi vợ nhỉ, vợ hãy cố gắng ngủ sớm để mai còn có sức mà đi làm nhé, xa chồng chắc vợ cũng buồn, nhưng chồng lúc nào cũng yêu vợ! Yêu nhiều lắm... Vợ ngủ sớm nhé! Chúc vợ ngủ ngon và hôn vợ nhiều nhiều!”

Tôi như bừng tỉnh, tôi choàng dậy, tôi thoái khỏi tay anh, tôi chỉnh lại chiếc áo của mình đã bật những cái cúc phía trên, tôi nói: “Em xin lỗi anh! Anh là người đàn ông rất tốt, nhưng chồng em mới là người tuyệt vời nhất trong tim em! Anh cho em về nhé!” Với giọng nói rất dứt khoát, anh thoáng giật mình trước thánh độ của tôi, nhưng anh vẫn mỉm cười và nói: ”Anh biết, mình về nhé!”

Tôi ngồi trên ô tô mà lòng trịu nặng vì tôi đã hối hận vì hành động của mình, tôi là người đàn bà không ra gì, chồng tôi đã phải đi công tác xa để lo lắng cho tương lai của các con mà tôi lại như vậy. Hiện tôi đang cảm giác rất tội lỗi, tôi không biết mình phải làm thế nào, có nên nói thật với chồng không? Nếu nói cho anh biết thì liệu anh có còn tin tôi nữa không?  Mà tôi không nói dối cái gì bao giờ nên tôi cảm giác như mình rất có lỗi với chồng! Tuy tôi chưa đi quá giới hạn, nhưng việc tôi đã nằm trong vòng tay của người đàn ông khác khiến tôi rất hối hận về tội lỗi của mình dã gây ra.

Rất mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên chân thành nhé!

(ST)
Older Post
«
Newer Post
»

No comments: